"Rận chủ chấy thức" diễn nghĩa truyện

Hán Nôm Thiền Viện xưa nay tách biệt với cuộc sống bên ngoài, quy tắc bất di bất dịch ở đây là không bàn chính sự, không qua lại với võ lâm. Xuân Diện tự là Thiết Bì, về sau gọi là Ngọc Diện Chân Nhân sống ẩn dật ở đây.

Diện là người có tài thao lược, văn võ đều phi phàm, thế nhưng tuyệt nhiên chân không bén gót danh lợi, chỉ ngày ngày lấy việc viết Blog làm vui.
Mặt dày!

Kẻ ác miệng đương thời dùng văn đả kích ông như sau: "Hắn vừa Type vừa Tuốt (*). Bao giờ cũng thế, cứ Online là hắn Tuốt. Bắt đầu hắn tuốt blog. Có hề gì? Blog là của riêng hắn. Rồi hắn Tuốt wiki. Thế cũng chẳng sao: Wiki là của chung mà cũng chẳng của ai cả."

[(*) Tuốt tức Tuốt Lươn lấy từ điển tích Chàng nông dân nghèo làm nghề bắt lươn, coi khinh việc chăn gối, chung đụng với đàn bà.]

Có hôm những lời đó đến tai Diện, Diện cười khan rồi nói : "Ta như ngọa hổ, tàng long, kẻ trần mắt thịt sao hiểu nổi bụng ta".

☺☻☺

Lại nói chuyện võ lâm, lúc ấy nổi nên 3 hảo hán: Huệ Chi tự là Chibi ở xứ Bô Xít, Nguyễn Quang Lập tự là Bọ Lập ở xứ Quê Choa, Quang A tự là A Ha ở xứ No U. Ba vị ấy nhân buổi xuân nhàn gặp nhau lấy làm hợp ý nên kết bái huynh đệ. Chi làm cả, Lập làm thứ, A là út. Người đời sau gọi là kết nghĩa miệt vườn.

Chi vốn lòng mang chí lớn, đem chuyện bá nghiệp bàn với 2 em, được Lập mách cho rằng muốn nên nghiệp bá phải mời được Diện về phò. Chi nghe đến danh của Diện lập tức cùng 2 em khăn gói lên Hán Nôm thiền Viện tìm gặp.

Cả bọn Chi, Lập, A ruổi ngựa ngày đêm cứ cách 6 canh giờ thì nghỉ một lần, độ 10 lần như thế thì đến trấn Hán Nôm. Chi ra hiệu cho hai em xuống ngựa dắt bộ vừa đi vừa dặn dò:

- Nhớ xưa Lưu công 3 lần đáo lều cỏ mới vời được Khổng Minh, nay chí ta không kém Bị, tài của Diện chẳng thua Gia Cát, lỡ có bị từ chối 2 em chớ lấy nản lòng.

- Mọi sự chúng đệ nghe theo đại huynh - Lập thưa - phía trước có quán thịt cầy, anh em ta ruổi ngựa ngày đêm nay ngươi mỏi ngựa mệt chi bằng ghé vào làm dĩa mận, tô măng, đôi quai đế rồi tiện hỏi thăm luôn.

- Nhị ca nói phải lắm - A nói vào

- Thôi thì ta ghé vào vậy.

Ba người vào quán, an tọa chổ ngồi đâu vào đấy, bỗng A nhìn qua bàn bên cạnh thảng thốt nói với 2 anh:

- Hai huynh xem, người kia tướng mạo thật quái dị, đệ chưa thấy ai có da mặt dày như thế, đinh đóng 3 ngày cũng chưa tới mao mạch.

- Quả có thế thật, kẻ này ra trận giặc có bắn tên vào mặt cũng vô ích - Lập tán thành.

- Hai em chớ nói thế, mẹ người ta nghe thấy sẽ đau lòng, để huynh hỏi thăm xem sao.

Nói đoạn, Chi tiến lại gần chắp tay bái rồi hỏi:

- Này nhân huynh, cho phép tại hạ hỏi ...

- Ông muốn hỏi Thiết Bì tiên sinh đúng không?

- Quả đúng thế, tại hạ là ...

- Ta chính là Thiết Bì đây, hẳn các vị tìm ta có điều muốn nói chăng ?

- Có nhiều chuyện muốn thưa cùng ...

- Vậy thì cùng ngồi một bàn nhé, thật may, hôm nay ta định ăn nợ không ngờ gặp 3 vị .

- Mời, mời tiên sinh.

Bốn người cùng nhau chén tạc chén thù như đã quen từ lâu. Thiên hạ có thơ bình rằng :

Tam nhân ghé nghỉ quán thịt cầy
An tọa dưới trên gọi chủ quầy
Liếc mắt trông qua người dị tướng
Chẳng ngờ Ngọc Diện cũng vào đây.

Đang lúc rượu ngon mồi ngọt, Chi mới đưa chuyện bá nghiệp ra nói với Diện :

- Thiên hạ trời sinh là của chung, ta đây chẳng cam lòng làm bóng của người, bởi thế nên cùng các huynh đệ kết bái kim lang cùng mưu việc lớn, muốn học lấy Lưu công xưa chia thiên hạ làm ba. Nay dựng cờ khởi nghĩa, muốn mời tiên sinh về giúp sức, chăng hay ý tiên sinh thế nào?

Diện nghe thế xua tay, nuốt vôi miếng thịt rồi phán:

- Ông về hạ ngay cờ cho ta.

Nghe đến đấy cả 3 anh em đều hốt hoảng vội vàng hỏi lại :

- Ý tiên sinh là sao ? Sao lại hạ cờ ?

- Ta nghe vị huynh đài đây nói chuyện bá nghiệp, nên dùng xương chó bấm một quẻ độn, quẻ nói rằng khí số nhà Cộng còn vượng lắm, việc dựng cờ khởi nghĩa há chẳng phải là tạo phản, lúc ấy công cũng chẳng thành mà danh cũng bại.

- Thế tiên sinh nói xem, nên làm gì ?

- Thay triều đổi đại lúc này còn khó hơn lên trời hái sao, ta không làm nổi, thiên hạ e cũng chẳng ai, nhưng nếu các vị muốn sống đời vương giả thì dễ như lấy đồ trong túi quần.

- Chúng tôi, dựng cờ cũng chỉ mong được sống trong vinh hoa phú quý, nay chẳng cần phải làm chuyện cao xa cũng có thể được thì thì còn gì bằng, mong tiên sinh chỉ giáo thêm.

- Chuyện này ta suy nghĩ mấy mươi năm nay, sở học cả đời chép hết vào cuốn Thiết Bì Bửu Điển này - nói đoạn Diện lấy trong tay áo ra một cuốn sách chép tay khá cũ .

- Xin tiên sinh nói cụ thể thêm cho .

- Chương thứ nhất Kết Giao Hoàng Kỳ, nhà Cộng xưa diệt Mỹ đánh Ngụy, quân nhà Ngụy tháo chạy lưu vong qua Mỹ, đến nay cũng ngót mấy chục năm nhưng thù xưa hãy còn chưa quên. Bọn này vẫn mưu chống Cộng, tiền có nhưng trí thì không, ta dùng trí của ta để lấy tiền của chúng là thượng sách vì vậy muốn thành công trước hết phải kết giao với Hoàng Kỳ (Cờ Vàng).

Chương thứ 2 đến chương thứ 5 đều là tinh túy binh pháp mà ta nghĩ ra, gọi đó là Tứ Đại Thần Binh. Trong 4 kế lớn chia ra làm hàng trăm kế sách khác nhau.
Thiết bì bửu điển là đây ...

Thánh Quân Đáo Phàm, xưa nay người thiên hạ chẳng tiếc tiền cúng cho thánh thần, ta chỉ việc tạo nên một đội quân thần thánh là có thể gom tiền thiên hạ đếm không hết.

- Nhưng làm sao xây dựng thánh quân ?

- Chuyện này không khó, có ta, cục diện thay đổi ngay, theo ta thấy Bùi Hằng, Phương Uyên, Nguyễn Kha, Đoàn Vươn ... và nhiều hảo hán khác trong thiên hạ đều có Thánh tướng.

Kế thứ 2 : Cáo Oan Thị Chúng, người đời vốn luôn tự cho mình là kẻ hảo nhân nên sau thánh nhân, tiền đổ cho dân oan là nhiều nhất, việc của chúng ta là tìm cho được dân oan, dân oan ở đâu chúng ta ở đó, nơi nào không có ta làm cho thành có.

- Thế còn kế thứ 3 - Bọn Chi hỏi dồn.

- Thứ 3 là Ăn Vạ, Chí tiền bối xưa chẳng phải tay trắng làm nên nhờ Ăn Vạ Tâm Pháp đấy sao ? Nhưng thuật ăn vạ của ta có chổ khác với Chí lão tiền bối : Một là vạ phải là vạ của người ta hoặc do mình nghĩ ra, tuyệt đối không để mình chịu thiệt để nên nỗi phải ăn vạ. Hai là tuyệt đối không cào mặt, không tự làm mình đau. Ấy mới là đỉnh cao trong nghệ thuật ăn vạ vậy.

- Lời tiên sinh nói quả thực vàng ngọc, kế thứ 4 hẳn còn cao minh và thâm sâu hơn nữa ?

- Đương nhiên rồi, kế thứ tư Chém Gió Chí Tôn, xưa nay kẻ cầm bút viết nên kiệt phẩm kiếm tiền đã dễ, cầm bút chém gió kiếm tiền càng dễ hơn lại chẳng lao tâm nhọc lòng.

Nghe đến đấy cả bọn Chi, Lập, A đứng ra thành hàng cùng bái Diện 3 bái rồi đồng thanh nói :

- Anh em cũng tôi gặp được tiên sinh đây như năng hạn gặp mưa rào, như cào cào gặp tiết xuân sang, như lạc rang gặp rượu nếp Vòng, chẳng biết lời nào để nói hết sự kính phục, từ nay xin được cùng tiên sinh sớm hôm nghe lời chỉ huấn.

Lại có thơ khen rằng:
MẶT tuy dày nhưng tấm nòng bao la
HÃM công danh nhưng chí nguyện viên thành
PHỤ thiên hạ, ăn vạ nếu phụ ta
KHOA đẩu, Hán Nôm long tàng hổ tọa.

☺☻☺

Từ khi có Diện về giúp, quân của Chi chém đâu gió lên ở đấy, bạt cả mây sẻ cả núi, trẻ trâu khắp chốn ngưỡng vọng vô cùng, các tướng Huy Đức, Sàm, Huân, Cày, Nhất, Đào ... đều lần lượt về quy thuận.

Khí thế quân Chi - Diện mạnh như chẻ tre xẻ nứa khiến cho quân triều đình lo ngại vô cùng, sau trận Tiên Lãng lại càng thêm bối rồi chưa biết làm sao, vừa đụng vào quân Chi - Diện nhất loạt đã ngã kềnh ra ăn vạ rồi online chém gió.

Quan Khâm Sai đem chuyện khổ trong lòng tỏ bay với văn võ thuộc hạ, lúc bấy giờ mới có một mưu sỹ đứng ra thưa :

- Bẩm đại nhân, theo thuộc hạ thấy, quân Chi - Diện tuy mạnh, nhưng lại kém kết đoàn, tuy khí thế lên cao nhưng lại là phường nhút nhát nay ta nên dùng kế tách đũa khỏi bó mà trừng trị.

- Lời ấy của ngươi, thực đã làm yên bụng ta, nay ta giao cho người trước bắt Nhất, sau bắt Đào để xem chúng phản ứng ra sao.

Chuyện Nhất, Đào bị quan quân triều đình bắt giữ kinh động đến Chi, Chi đi một mạch đến phủ của Diện, thấy sắc mặt Diện vẫn lạnh tanh như thường thấy lạ bèn hỏi ngay :

- Chẳng hay tiên sinh đã biết chuyện Nhất đệ, Đào đệ bị bắt hay chưa ?

- Tôi đã biết chuyện này từ trước, chuyện nhỏ thôi, tôi đã có cách đối phó xin Chúa Công chớ phiền lòng.

Đoạn sai người tiễn Chi về, còn Diện trở vào đánh dây thép cho Dương Hà, không biết bàn chuyện gì nhưng bàn xong sắc mặt Diện vẫn không thay đổi (người đời sau cho rằng mặt Diện quá dày nên không có cảm xúc).

Ngay ngày hôm sau, có tin nhà Cộng ngược đãi Thánh Cù, Diện đem tin ấy vào bẩm với Chi và nói :

- Cù lúc xưa được lòng trẻ trâu lắm lắm, nay ta nên nhân dịp này mà giương cờ Phù Cù Đả Cộng.

Chi lấy làm phải bèn lệnh cho quân tướng trên dưới họp mặt nhau cùng lên kế hoạch, theo đó cả bọn cùng nhất trí đánh một trận sach không kình ngạc, đánh 2 trận như khạc bãi đờm.

Đêm hôm ấy nhất loạt quân các xứ cùng nhau onl lai chém gió, kẻ đưa tin, người viết bài, đứa tung hô còn trẻ trâu thì bấm like chia sẻ. Kế ấy thực cao thâm đã tạo nên tiếng vang lớn.

Ở trong tù, Cù làm nội ứng tuyên bố tuyệt thực cơm tù chỉ tu sữa nhà. Lạ thường thay quan quân triều đình lại nhất loạt im lặng một cách đáng sợ, hoặc giả là họ đang sợ hãi trong im lặng.

Quân Chi - Diện nhân cớ ấy xua quân khắp nơi trên internet, có kẻ còn tuyên bố tuyệt thực bên tủ lạnh để ủng hộ Cù, khí thế nuốt càn khôn chỉ toan nuốt chửng tất cả.

Binh sỹ do thám của triều đình về báo tin ấy với quan khâm sai, ông này chỉ mỉm cười không nói. Dân chúng vì đó mà sinh lòng hoang mang không biết tin vào đâu.

Ngày thứ 20, cầm đầu là An Ninh Tivi bỗng đâu xuất hiện phục kích quân Chi - Diện, quân tướng thất kinh vội vã rút lui, rút được độ 20 dặm thì lại gặp quân VTV1 túa ra đánh chém, quân Chi hoảng loạn vứt cả cờ xí mà chạy.

Chi than với Diện, Diện thở dài nói : đến nước này chỉ còn cách vừa đánh vừa rút thôi .

Nhưng quân Chi rút tới đâu đều bị quân triều đình phục kích tới đó, các đạo quân địa phương như Google Tiên Lãng, Đôi Mắt cũng nhất loạt kéo ra đánh.

Đúng thật là :

Quăng một mẻ đánh đầy lưới cá
Quăng hai mẻ vó đầy tép tôm
Bọn kình ngư đua nhau rút chạy
Hiểm kế bao ngày phút chốc vụt bay.

 ☺☻☺

Lại nói chuyện quân triều đình, lúc bấy giờ ở Khâm Sai phủ có mở buổi nghị thương, một viên tướng đứng ra bẩm :

- Thưa Khâm Sai, lần này ta dùng kế Không Mà Có đã đánh cho giặc chỉ còn mảnh khố che thân, thuộc hạ nghĩ nên nhân lúc cơ hội này đuổi cùng bắt tận để trừ mối lo về sau.

- Người biết một, mà lại chẳng biết hai, bắt chúng vốn dễ như trở bàn tay, chúng như chuột trong hang ta bắt lúc nào chẳng được, Diện tuy mặt dày, nhưng bên kia đại dương có bọn mặt còn dày hơn, ta bắt quân Diện không thể nói là làm ngay được. Chi bằng cứ đùa giỡn với chúng lại chẳng hay lắm sao ?

- Vậy tiếp theo ta nên làm gì thưa đại nhân ?

- Quân Chi - Diện miệng mưu việc lớn vì dân lợi nước, nhưng chỉ là phường chuộc lợi mua danh, thân mang báo hổ nhưng tim thỏ đế dạ hươu nai. Nay ta cho người tung tin sẽ tiếp tục bắt người ắt chúng phải da xanh như đít nhái, mặt tái như đít khỉ.

Ngày hôm sau trên mạng xuất hiện bài sấm truyền rằng :

Duy Nhất tiên phong danh đỉnh đỉnh
Viết Đào nhị tướng đã xuất binh
Ngọc Diện chân nhân chờ đến lượt
Lân Thắng ruổi theo nổi sóng kình.

Quân Chi Diên sau khi rút về cứ án binh bất động, ngày đêm đàn ca múa hát để xua đi sợ hãi, hôm đó lời sấm đến tai Lân Thắng, Thắng thất kinh đi liền một mạch tới phủ của Diện, tới nơi không kịp thi lễ vội nói ngay :

- Lời Sấm truyền ấy, tiên sinh thấy thế nào ?

Diện ngửa mặt lên trời cười lớn

- Người lo gì chứ, nếu là phúc thì không phải họa, nếu là họa lại há chẳng vui thêm sao, việc gì đến sẽ đến, việc gì chưa đến ta sẽ đợi.

- Tiên sinh nói gì tôi không hiểu cái gì mà "nếu là họa lại há chẳng vui thêm sao" ?

- Là người không biết đấy thôi, trong Thiết Bì Bửu Điển vốn thực có 6 phần chứ không phải 5, phần thứ 6 ấy là Xộ Khám Đắc Chánh Nhân, ta xưa nay chỉ tuốt lươn làm vui, coi khinh việc chung đụng với đàn bà ấy là vì chưa tìm được đức lang quân của đời mình đấy thôi.

- Việc đó liên quan gì đến Xộ Khám ?

- Ta liên lạc với Đào huynh, biết được huynh ấy được nhốt chung với một chàng trai người Congo, lấy làm thỏa mãn lắm, ta đây cũng ghen tỵ mấy phần. Xộ khám vốn là họa, nhưng nếu được nhốt chung với dẫu chỉ là Hàn Quốc thôi há chẳng phải vui lắm sao ? chẳng phải được là chính con người mình sao ?

- Thì ra Xộ Khám Đắc Chánh Nhân là vậy. Lời tiên sinh nói khiến tại hạ từ chỗ lo sợ đi đến phấn khích, mong chờ lắm thay, mong chờ lắm thay.

Thế mới biết :

Mười năm lên núi giả ẩn cư
Bày kế mượn quân để vào tù
Thân còn tại ngoại mông đã chổng
Song sắt phía trong sướng lắm ru.

Số phận Diện, Thắng ra sao hồi sau sẽ rõ./.

Tiết Hạ Chí, niên Quý Tỵ
©Đông Tuyền lão quái chi bút.

Bài liên quan

nguyễn xuân diện 2262115523585555700

Đăng nhận xét Nhận xét với Google +

  1. =)) bài này của bác Đông Tuyền đọc xong cười đau ruột

    Trả lờiXóa
  2. =))
    Tại hạ bái phục ! :))
    =))
    :))

    Trả lờiXóa
  3. Đúng là vô ảnh bút của bác cao thâm khó lường, cao thủ, Tại hạ xin bái phục

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kính chuyển lời khen của bạn cho tác giả Đông Tuyền :)

      Xóa
  4. Đồng chấy Nguyễn Thanh Tùng tuy còn trẻ tuổi nhưng đã thể hiện bản chất là kẻ lưu manh, mất dạy ! Đồng chấy Tùng ỷ mình có chút tài văn chương nên bịa chuyện xuyên tạc, phỉ báng những người đáng hàng chu chú mình ! Với tài văn chương như vậy đồng chấy Tùng ko nên đăng bài này ở trang blog cá nhân vì ít người được biết mà nên đăng ở mấy tạp chí văn nghệ để bàn dân thiên hạ cùng đọc để biết bản chất lưu manh, mất dạy của đồng chấy ! :d

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Này Quoc, nên đi khám não lại đi nhé vì tôi thấy ông không phân biệt nổi đâu là sự lưu manh, mất dạy đấy. Ông cũng đừng lôi tuổi tác ra để luận sự mất dạy mà phải hỏi tại sao những kẻ già đầu rồi vẫn còn khốn nạn như vậy. =))

      Xóa
    2. Nguyen Van Quoc này, có rất nhiều trường hợp ông nội hiếp cháu gái. Vậy, bạn coi tuổi già đồng nghĩa với đạo đức, và không được quyền phỉ báng người già vì sự khốn nạn của họ thì bạn đúng là đồ con lợn!

      Xóa
  5. Như đã nghe thì quả nhiên việc đóng đinh xuyên da mặt Thiết Bì chơn nhơn thật là cực khó!!!
    Tuy nhiên, tại hạ có một bỉ kế, nội một canh giờ có thể đóng đinh thủng da mặt của Thiết Bì chơn nhơn.
    Đầu tiên, phải chọn một tráng sỹ lực lưỡng, vòng bụng ngoài 150cm. Tráng sỹ này phải ăn một bữa thật no bao gồm các loại thực phẩm sau: các loại tinh bột nhanh lên men, sữa chua, mắm tôm, cà pháo...và quan trọng nhất là 2kg hạt mít luộc.
    Kế đến, huy động 4 tráng sỹ khác thạo nghề hoạn lợn giữ chặt tứ chi của Thiết Bì chơn nhơn. Tráng sỹ vừa ăn no kể trên tụt quần và ngồi xổm lên mặt của Thiết Bì chơn nhơn, đợi cho các thực phẩm vừa ăn lên men tạo khí chướng căng bụng, hít một hơi thật căng ép khí xuống đan điền rồi bất chợt mở hậu môn thật nhanh đẩy luồng chướng khí trong bụng thẳng vào mõm và mũi của Thiết Bì, nếu kèm theo bã thì càng tốt. Đây chính là độc chiêu Trung Tiện Vào Mặt! Sau khi dính độc chiêu này, Thiết Bì sẽ sặc sụa mất chục phút, tất cả các lỗ chân lông đều giãn nở tối đa để tiêu độc. Lúc này có thể thoải mái đóng đinh vào mặt Thiết Bì chơn nhơn mà không phải lo bị phản công hoặc hỏng đinh.
    Chúc các hạ thành công.

    Trả lờiXóa
  6. @ Thuốc sâu, Thanh Tung: Tôi nói tuổi già đồng nghĩa với đạo đức hồi nào vậy ? hay là ý bác Thuốc sâu muốn liên tưởng vụ gần đây Bùi Công Trình (55 tuổi), cán bộ văn hóa xã Hồng Nam - TP Hưng Yên đã mang “phim đen” ép bé gái thiểu năng xem rồi hứa cho tiền để lừa hãm hiếp cháu Tr.T.Tr (11 tuổi) đến 4 lần hay xa hơn là vụ hiệu trưởng Sầm Đức Xương và các quan chức mua dâm trẻ vị thành niên đấy hử ? :d Những tên đảng viên già đầu như Bùi Công Trình, Sầm Đức Xương kia mới là những kẻ mất đạo đức ! Còn mấy nhà dân chủ đó họ có làm gì mất đạo đức ko ? Họ có làm gì phạm pháp ko ? Họ có bài viết nào bôi nhọ, phỉ báng Thanh Tùng ko? Vậy sao Thanh Tùng phỉ báng họ vậy ? Họ cũng có quyền tự do ngôn luận, có quyền nói lên những trăn trở của mình trước thực trạng của đất nước, mặc dù quan điểm đó trái với hầu hết mọi người ở đây vì nó có thể ảnh hưởng đến những đặc ân mà những thành phần COCC được hưởng từ chế độ.
    Quyền tự do ngôn luận là quyền cơ bản nhất của con người được pháp luật bảo vệ tác giả người Anh là ông Evelyn Beatrice Hall từng phát biểu: "Tôi không đồng ý với những gì anh nói, nhưng tôi sẽ bảo vệ cho đến chết quyền của anh được nói ra điều đó (I disapprove of what you say, but I will defend to the death your right to say it.)" chỉ vì bất đồng quan điểm mà một người trẻ tuổi như Thanh Tùng đã cay cú bịa chuyện phỉ báng người đáng hàng cha chú của mình thì ko thể chấp nhận được về mặt đạo đức cũng như truyền thống tôn sư trọng đạo của dân tộc. Chưa kể đến việc Bôi nhọ thanh danh của người khác là Vi phạm điều 122 Bộ luật hình sự của nước CHXH Việt Nam mà tác giả đang ra sức bảo vệ ! :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quốc này,
      1) Ông có vấn đề về đọc hiểu vì dưới bài viết này có ghi rõ tác giả là ai.
      2) Tất nhiên là các ông ấy có quyền tự do ngôn luận , nhưng ko có nghĩa rằng điều đó cho phép họ tự do ngông cuồng xuyên tạc, đổi trắng thay đen,... Mặc dù thể hiện sự ngu dốt và bản chất lưu manh cũng là quyền tự do của họ nhưng chúng tôi cũng có quyền chỉ ra cho mọi người thấy điều đó. Và biết đầu nhờ đấy họ sẽ bớt khoe sự rác rưởi của mình ra.

      Xóa
    2. Nguyen Van Quoc này, bạn còn non và xanh, dại và ngu lắm bạn ạ!
      Cái câu "Tôi không đồng ý với những gì anh nói, nhưng tôi sẽ bảo vệ cho đến chết quyền của anh được nói ra điều đó" chỉ áp dụng được trong trường hợp các phát ngôn đưa ra tuy trái chiều nhưng đúng sự thật, dựa trên tinh thần xây dựng, làm cho con người và xã hội trở nên tốt đẹp hơn. Còn, trong trường hợp kẻ phát ngôn xuyên tạc với động cơ xấu, gây rối loạn xã hội, làm con người suy đồi đạo đức, thì, cái kẻ ấy cần phải bị vả cho rơi răng lệch mõm, rồi nhốt nó lại cho nó đỡ sủa bậy chứ sao lại phải "bảo vệ cho đến chết quyền của anh được nói ra điều đó". Chính vì vậy nên pháp luật mới cấm hành vi vu không, xuyên tạc. Nếu một thằng cứ đến cơ quan và nơi sinh sống của Quoc rồi nói rằng Quoc là kẻ hiếp dâm và bị tâm thần, mặc dù thực tế không phải vậy, thì Quoc có bảo vệ đến chết quyền được nói như vậy của thằng kia không ???
      Vậy thôi nhé, Quoc còn non lắm, chỉ biết nhắc lại như con vẹt chứ chưa biết cách suy nghĩ đâu.

      Xóa
  7. Quốc này, Evelyn Beatrice Hall là " bà" chứ không phải " ông" nhé. Chỉ nhìn tên thôi là đã biết ngay là bà rồi, đàn ông có ai tên Evelyn bao giờ, sao ông lại chuyển giới người ta kỳ thế.
    Còn cái câu " I disapprove with what you say, but I will defend to the death your right to say it " ông bảo là của bà ta thực ra được " cho là " của Voltaire đấy.Hiện người ta vẫn bàn cãi xem ai thực sự là người nói câu này, vậy mà ông ép bà Evelyn vào nó thật là tội đấy.
    Nghỉa là có thể một anh cha căng chú kiết nào đấy nói rồi ép vào một danh nhân nào đó cho có trọng lượng. Ông Voltaire cũng chẳng dám nhận là ổng nói vì câu này thật ra chả có ý nghỉa gì cả, cứ thử ngẩm mà xem.
    Thử xem , nếu một thằng cha nào đó nói tầm bậy tầm bạ thì mình phải chỉnh nó cho nó im miệng chứ còn " bảo vệ đến chết quyền nó được nói ", để làm gi ? Tôi đang nói anh nói tầm bậy đây, anh có bảo vệ đến chết quyền được nói của tôi không, hay là anh sẽ tìm mọi cách cho tôi im miệng?
    Mà nếu tôi cứ nói thì coi như anh muốn tự tử à?

    Trả lờiXóa
  8. hey! sunsilk bồ kết - comfort thơm lâu, nhiều vậy mà lũ này vẫn mần bọ ngựa ...quạ!

    Trả lờiXóa
  9. Cười nhất là bài thơ Mặt Hãm Phụ Khoa, Với lại dùng kế mượn binh để vào tù, .....

    Trả lờiXóa

@ Bạn đọc: Blog này là nơi thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả Nguyễn Thanh Tùng. Nếu bạn muốn trao đổi cùng tác giả, vui lòng liên hệ trang facebook: Đạo Sĩ Chăn Gà

Nếu đây là lần đầu bạn đến thăm blog, vui lòng xem Thỏa thuận sử dụng để nắm rõ về những quy định của blog trước khi gửi phản hồi.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Để chèn hình ảnh, youtube video và các bài hát từ nhaccuatui vào nhận xét các bạn chỉ cần dán đường link vào nhận xét của mình.

emo-but-icon

Bỉ ngôn

Kênh Youtube

Thư viện blog

item