"Tôi có phản động không?" hay văn hóa tranh luận

icon18_edit_allbkg
Thời gian vừa qua tôi được khá nhiều người tin tưởng kết bạn và hưởng ứng trên Facebook, bắt nguồn từ những bài viết của tôi trên blog Đôi Mắt (Doi-Mat.vn). Cùng với đó, một số bạn đã đặt nhiều kỳ vọng vào tôi, hỏi thăm ý kiến của tôi về 1 số vấn đề mà các bạn ấy đang quan tâm, thắc mắc. Thực sự tôi rất trân trọng sự tin cậy và tình cảm của các bạn dành cho tôi nhưng do không có đủ thời gian để “gõ tù và hàng tổng” suốt nên đôi khi tôi không thể đáp ứng được mọi kỳ vọng của mọi người dành cho tôi. Hôm nay bạn Hoàng Vũ có hỏi tôi rằng: Anh thấy em có phản động ko?
Đây là 1 câu hỏi rất bất ngờ. Mấy bữa nay tôi thấy loáng thoáng lời qua tiếng lại giữa các bạn Vũ Xuân QuyếtTrần Nhật Quang, Màu Hoa Đỏ,… nhưng cũng chẳng có thời gian tìm hiểu xem ngọn ngành thế nào. Nhân câu hỏi của Hoàng Vũ, tôi xin tâm sự với các bạn thế này.

Phản động là gì?

Theo từ điển bách khoa toàn thư Việt Nam thì phản động là “sự chống đối về mặt chính trị nhằm phục hồi xã hội đã lỗi thời. Trong thời đại ngày nay, xu hướng phản động biểu hiện ở những việc làm chống lại các phong trào cách mạng, dân chủ và giải phóng dân tộc; hăm doạ, săn lùng và đàn áp các tổ chức và cá nhân hoạt động chính trị, đàn áp nhân dân lao động; tệ phân biệt chủng tộc, nhen nhóm và khích lệ chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, chủ nghĩa chống cộng. Ở Việt Nam, từ phản động được dùng để chỉ những tổ chức hoặc phần tử ở trong hoặc ngoài nước có hành động chống phá cách mạng, chống chính quyền nhân dân”.
Trải qua các giai đoạn lịch sử, từ “phản động” đã trở nên phổ biến và được sử dụng “dễ dãi” hơn rất nhiều so với cái nghĩa “nghiêm trọng” của nó, nhất là trên cái mạng ảo này. Tôi không rõ giữa các bạn có mâu thuẫn gì khác ngoài những tranh cãi quanh các phát biểu kiểu “bêu xấu cơ quan nhà nước” hay không nhưng tôi xin nói trên cơ sở này.

1. Phản ánh, phê phán, lên án các cá nhân, công chức, thậm chí 1 cơ quan nhà nước nào đó nếu họ có những việc làm, phát biểu sai trái thì có phải “phản động” không? Dứt khoát là không, nếu sự phản ánh – phê phán – lên án đó không nhằm những mục đích kích động lật đổ chính quyền, gây bất ổn xã hội (tức lợi dụng 1 hiện tượng để quy chụp cho bản chất).
2. Bất cứ 1 cá nhân, nhóm người nào nắm trong tay công quyền mà làm sai trái so với pháp luật, trách nhiệm, bổn phận của mình thì những người đó đương nhiên phải bị trừng phạt (luật pháp), phê phán, lên án,… Họ không phải là chính quyền, không phải là nhà nước mà chỉ là những đại diện thực thi quyền lực nhà nước. Mà quyền lực nhà nước là do nhân dân giao phó, nên chúng ta có quyền chỉ ra sự sai phạm của họ, chê trách họ. Tất nhiên, cần phải phân biệt sự phê phán mang tính xây dựng và loại phá hoại.
3. Phê phán những sai sót của bộ máy công quyền (mang tính xây dựng) cũng là 1 cách góp phần hoàn thiện bộ máy đó. Điều đó mang tính “thúc đẩy cách mạng” chứ không phải là “phản động” (chống lại cách mạng). Phê phán như vậy cũng góp phần nâng cao tri thức chính trị, quyền lực giám sát của công dân. Một xã hội không có phê phán là 1 xã hội hoàn hảo trong mơ hoặc 1 xã hội chết. Mà XH chúng ta rõ ràng không phải là trường hợp nào trong 2 trường hợp đó.
4. Dù là như thế, người phê phán chưa chắc đã hoàn toàn đúng mà đôi khi vô tình lại góp phần làm tồi tệ hơn vấn đề. Do đó, cần có tranh biện, luận giải giữa mọi người với nhau trên cơ sở vô tư, biện chứng khoa học để tìm ra đáp án tối ưu chứ không nên chủ quan duy ý chí để dẫn đến đối kháng lẫn nhau. Ai cũng biết là chỉ có một chủ nghĩa Marx, tức các công trình khoa học kinh tế - chính trị - xã hội của Marx, nhưng lại có rất nhiều trường phái khác nhau cùng nhận là “dựa trên Marx”. Và đã có 1 thời, các trường phái cùng 1 tổ này đã trở thành kẻ thù của nhau, chỉ vì ai cũng nghĩ rằng mình là đúng. Đó là sự mê muội của một thời duy ý chí. Nên biết rằng mỗi con người, mỗi đất nước, mỗi dân tộc có những suy nghĩ, điều kiện tự nhiên, cơ sở hạ tầng,... khác nhau. Ngay cả những bộ đồng phục cũng có kích cỡ khác nhau, đường may cũng chẳng phải giống nhau 100%,.. Do đó, không thể có chuyện áp dụng nguyên si 1 học thuyết, 1 câu nói, 1 hành động,… vào tất cả các quốc gia, dân tộc, con người… Sự đa dạng vốn dĩ là 1 đặc tính của tự nhiên. Vậy thì, phải tranh luận trên cơ sở tôn trọng sự tự nhiên đó với mục đích tìm ra cái đúng nhất, khi đó cái chưa đúng sẽ tự động được triệt tiêu bởi chính người phát ngôn ra nó.
Arguments1-400
5. Có một câu nói là: đạo khác nhau không nói chuyện được. Tức là những người có nền tảng tư duy khác nhau, mục đích khác nhau thì nói kiểu gì cũng không thể thuyết phục nhau được. VD: tôi thích màu đỏ, bạn thích màu xanh, và chúng ta ngồi tranh cãi xem màu nào đẹp hơn!!! Do đó, cần phải phân biệt được đâu là vấn đề chúng ta “cùng đạo”, đâu là vấn đề chúng ta “khác đạo” để tránh những tranh cãi vô bổ, không kết quả, thậm chí tổn hại lẫn nhau. Các bạn Hoàng Vũ, Vũ Văn Quyết, Màu Hoa Đỏ, Trần Nhật Quang,… đều trong danh sách bạn bè tôi và đều “cùng một chiến tuyến” nên chí ít các bạn đều có những điểm chung trong quan điểm. Tuy nhiên, khi gặp những vấn đề mà 2 bên có quan điểm khác nhau, lại không đủ căn cứ, lý lẽ để thuyết phục lẫn nhau thì lại cố thủ trong những “vỏ ốc tư duy” của mình và ném sang nhau những “chiếc mũ cối” chẳng liên quan gì đến vấn đề tranh luận trước đó. Các bạn đã đi vào cái vòng luẩn quẩn của tâm lý con người. Tại sao xưa có 3 Đảng cộng sản tại Việt Nam? Có phải 1 phần cũng vì không chấp nhận sự khác biệt trong tư duy đó ko? Chuyện gì xảy ra nếu Hồ Chủ tịch không nhìn thấy nguy cơ từ sự chia rẽ đó và hợp nhất lại?
6. Khi các bạn tự đào hố ngăn cách nhau cũng đồng nghĩa rằng các bạn đang đẩy những người kia về phía đối nghịch. Khi cái tôi lấn át lý trí, sẽ có những biểu hiện cực đoan và theo thời gian, nếu không điều chỉnh, những cực đoan đó sẽ rất dễ trở thành 1 phần con người chúng ta. Như vậy, cùng 1 lúc ta tạo ra 2 “kẻ thù”: một là người đang tranh luận với ta; một là những ý niệm cực đoan ngay trong chính chúng ta.
7. Trong sách Đắc nhân tâm, ông Dale Carnegie cho rằng “trong một cuộc tranh biện không có người thắng kẻ bại”“Cách hay hơn hết để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi”. Tất nhiên ông ấy đúng trong việc dạy người ta cách lấy lòng người khác. Còn ở diễn đàn này của chúng ta, mục đích chính của nó là tranh luận để tìm ra cái đúng, cái tốt, để vạch trần những cái sai, cái xấu,... nên dứt khoát không thể tránh tranh luận được. Có điều, trong các cuộc tranh luận đó sẽ không có người thắng kẻ thua mà hoặc cùng thắng, hoặc cùng thua. Nếu A và B biện giải về 1 vấn đề nào đó và A thuyết phục được B tin vào lý lẽ của mình thì không phải B thua mà chính là B cũng đã thắng vì nâng thêm được 1 mức hiểu biết. Còn nếu cả 2 cứ khăng khăng ý kiến của mình mà “bo bo xì” nhau thì cả 2 đều thua. Nếu bất phân thắng bại thì tốt nhất là chủ động tạm dừng tranh luận lại, cùng đi tìm thêm kiến thức để tiếp tục các “hiệp” sau. Nhưng phải lưu ý xem mình có phải đang vướng vào cái vấn đề “khác đạo” không.

Vài lời chia sẻ như trên, mong rằng các bạn sẽ sớm nhìn nhận rõ vấn đề, cùng hợp tác để tạo nên một văn hóa tranh luận có hiệu quả tích cực nhất./.

Bài liên quan

"Bố chồng - nàng dâu": lâu nhâu lều báo

"Ngày 18-9, VOV online đã đăng tải thông tin với nội dung về quan hệ bố chồng nàng dâu. Tuy nhiên qua xác minh, phóng viên viết tin này đã có sai sót khi chỉ dựa trên một nguồn tin không chính xác, t...

Khiêm tốn là cách tốt nhất để tiến bộ

Trong bài "Hà Nội những ngày thu lặng gió" tôi đã giới thiệu với các bạn 1 anh chàng khá thú vị: Lê Quang Trung, sinh năm 1989, nhưng kiến thức bài bản về CN Marx và Phật giáo đầy mình, khiến cho các ...

Lúa, ốc bươu vàng và trí thức

Mới đây, tôi có đọc bài viết "Trớ trêu ốc bươu vàng giá trị hơn lúa!" của GS Nguyễn Văn Tuấn, một giáo sư thỉnh giảng cao cấp tại Đại học New South Wales, Việt kiều Úc. Đây có thể nói là một ví dụ điể...

Bài đăng Cũ hơn Cả họ mày thơm!

Đăng nhận xét Nhận xét với Google +

  1. blogger_logo_round_35

    Tranh luận giờ không có văn hoá tý nào: điển hình nhất là sự kiện y tế, giáo dục và gần đây nhất là Ông Đông La nào đó phê phán VTV vì vụ ngoại cảm tìm mộ liệt sỹ.

    Trả lờiXóa
  2. 5

    Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa

@ Bạn đọc: Blog này là nơi thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả Nguyễn Thanh Tùng. Nếu bạn muốn trao đổi cùng tác giả, vui lòng liên hệ trang facebook: Đạo Sĩ Chăn Gà

Nếu đây là lần đầu bạn đến thăm blog, vui lòng xem Thỏa thuận sử dụng để nắm rõ về những quy định của blog trước khi gửi phản hồi.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Để chèn hình ảnh, youtube video và các bài hát từ nhaccuatui vào nhận xét các bạn chỉ cần dán đường link vào nhận xét của mình.

emoticon-button-icon
noprob
:noprob:
smile
:smile:
shy
:shy:
trope
:trope:
sneered
:sneered:
happy
:happy:
escort
:escort:
rapt
:rapt:
love
:love:
heart
:heart:
angry
:angry:
hate
:hate:
sad
:sad:
sigh
:sigh:
disappointed
:disappointed:
cry
:cry:
fear
:fear:
surprise
:surprise:
unbelieve
:unbelieve:
shit
:shit:
like
:like:
dislike
:dislike:
clap
:clap:
cuff
:cuff:
fist
:fist:
ok
:ok:
file
:file:
link
:link:
place
:place:
contact
:contact:

Bỉ ngôn

Kẻ thù hùng mạnh nhất cũng phải chùn tay và tôn trọng những đối thủ có trí & chí. Còn với những đối thủ vô minh, dù có sức mạnh vô song, cũng chỉ là 1 con zoombie mà thôi. - (Đạo sĩ chăn gà)

thieu-ta-Pham-van-Hong-tu-suong

MớiNóngBài ngẫu nhiên

Mới

HỘI TƯỚNG LĨNH

Đức Thọ là vùng địa linh nhân kiệt, giàu truyền thống nổi tiếng của Hoan Châu. Đặc biệt là ở xã Tùng Ảnh, nơi "hứng trọn" hợp lưu 2 dòng Ngàn Sâu - Ngàn Phố, nên đã sản sinh ra nhiều danh nhân cho ...

Thực hư việc tàu hải cảnh Trung Quốc "áp sát" dàn khai thác dầu khí Việt Nam ngày 22/2

Một thí chủ nhắn bần đạo rằng có anh phóng viên gì ấy, quên cmn tên rồi, mới share bài viết của 1 trang có cái tên rất oách xà lách: Đại sự ký biển Đông, về việc tàu Hải cảnh TQ vừa “tiến sâu vào vùng...

Bài học từ Hồ Chủ tịch và cuộc chiến 1979 trong quan hệ ngoại giao với Trung Quốc

“Lụt bắc lụt nam. Máu đầm biên giới Tay chống trời. Tay giữ nước. Căng gân” Thời kỳ 1979 là giai đoạn cực kỳ khó khăn của đất nước kể từ khi mới thành lập nhưng chưa phải là khó khăn nhất. K...

Những nguồn chi viện lớn cho cách mạng Việt Nam

Tài liệu trích từ đề tài nghiên cứu của các tác giả ở Viện lịch sử Quân sự sẽ tham luận tại Hội thảo khoa học "Đại thắng mùa xuân 1975 - Bản lĩnh và trí tuệ Việt Nam", tổ chức tại TP Hồ Chí Minh ngày...

Sự thật về nguyên nhân cuộc chiến tranh biên giới Việt - Trung 1979

“Trung - Việt, khác nào môi với răng.Nhớ rằng môi hở thì răng buốt,Cứu Trung Quốc là tự cứu mình” Đây là một phần trong lời kêu gọi của Hồ Chủ Tịch viết trên Cứu vong nhật báo của Trung Quốc (194...

Bài ngẫu nhiên

Những bàn chân nổi giận: quá khứ - hiện tại - tai ương

Hôm 6/6/2013, tờ New York Times đăng bài viết Vietnam's angry feet của ngài Tai Ương. Thời điểm bài viết về "phong trào" chống Trung Quốc tại Việt Nam được đăng là rất nhạy cảm: ngay trước ngày Chủ tị...

Bài nói chuyện cực hay của GSTS Hoàng Chí Bảo về Bác Hồ

Giáo sư, Tiến sĩ Triết học Hoàng Chí Bảo là chuyên gia cao cấp, thành viên Hội đồng Lý luận Trung ương, Chủ tịch Hội đồng Khoa học Viện Khoa học nghiên cứu nhân tài - nhân lực (ISSTH). Ngoài công tác...

Đông La: Dương Trung Quốc đòi quyền phúc quyết cho dân

Việc Quốc hội lấy trưng cầu dân ý, lúc đầu tôi cũng như mọi người, thấy hay hay vì có vẻ như dân đen như mình được "tăng giá". Nhưng rồi trong quá trình góp ý cho hiến pháp, người dân thì âm thầm còn ...

Kênh Youtube

Thư viện blog

item