Ghé ngang bô shit đúng dịp án Tiên Lãng đang xử thì bắt gặp cái ảnh quen thuộc này trong bài viết
Nếu “nhân danh công lý”, không thể kết tội “nhà họ Đoàn”. Chuyện chẳng có gì để nói nếu không thấy dòng "chua" dưới bức ảnh của mấy vị "nhân sĩ trí thức hàng đầu":
Lực lượng công an với áo chống đạn, khiên che thế kia thì súng bắn đạn hoa cải bắn ở vị trí 18-20m liệu có gây thương vong?
Thôi thì "trăm nghe không bằng một thấy", mời bà con cùng xem tình cảnh của anh chàng dưới đây, một trong 7 người bị thương tích bởi "hoa cải" nhà anh Vươn.
Hỡi ôi
Hoa cải nổ rền,
Pha tôi ai tỏ.
Hai tư năm pha sáng
Nếu còn nguyên nhiền rõ ban đêm
Một trận cưỡng chế đầm
Pha tuy mất tiếng vang như mõ.
Nhớ ngày xưa
Tiên lãng làm binh,
Chống buôn ma túy
Chưa quen cưỡng chế chả giỏi phá nhà
Chỉ biết uống bia và ăn lạc luộc
Việc chửi, việc dọa , việc bắt, việc còng,
Tay vốn làm quen;
Tập đấm , tập đá, tập bắn , tập bò,
Lâu lâu làm tý
Anh em Vươn cứng cổ hơn 10 tháng ,
Trông quan binh như cỏ rác đã lâu
Lệnh thu hồi vấy vá đã ba năm,
Mà chúng nó vẫn nhơn nhơn giữ của.
Đêm thấy tôm giảo bơi trắng phá
Những muốn ăn tươi
Ngày xem cá trắm quẫy thâm sì
Toan ra đánh vẩy.
Một khu phá đầm đồ sộ,
Há để ngươi thu lợi bất minh ?
Hai vũng 5 chục héc ta
Đâu tha lũ ung dung hưởng thụ ?
Nay quan trên đà có sức
Phen này xin tận lực thu hồi
Chẳng thèm trốn nhủi sau lưng
Chuyến này tôi tiên phong đi trước
Khá thương thay
Vốn chẳng phải chiến binh đặc nhiệm
vũ trang giáp sắt tận răng
Chẳng qua chống ma túy nhì nhằng
Không chó bắt mèo ăn cứt
Thằng Vươn thông võ nghệ, vì cựu chiến binh
Hoa cải bắn ùng oàng , bom ga bài bố.
Ngoài đường chúng phủ rơm đỏ
Nào bình ga kíp nổ kíp mìn,
Trong nhà súng hoa cải cưa nòng
Chúng núp kiến nổ đùng vãi dắm
Nhà chúng có 3 lớp cổng
mò đc vầu thật khó lắm thay
Mặc dù có lá chắn trong tay
Cũng chẳng thể che chì hoa cải .
Chi nhọc anh Ca đủn lưng đạp đít
Đạp rơm lướt tới, coi Vươn có như ko
Phát hoảng hoa cải bắn đạn nhỏ, đạn to,
Xô đẩy chạy xa, thân mình không thể phí
Nó bắn ngang, nó bắn dọc
Làm cho thân tôi mất mẹ 1 pha
Đồng đội trước, thủ lĩnh sau,
Khiêng ngay tôi bốc lên xe cấp cứu
Mặc dù tận tình cứu chữa
Nhưng đành phải múc 1 pha
Người yêu tôi than khóc như mưa
Khốn nạn thân anh Trường chột
Từ giờ bè bạn ấy kêu tên
Luôn luôn đi kèm chữ Chột
Tiên nhân cả họ thằng Vươn, Lá cải bảo nó người Hùng
Tôi đây thăng mẹ 1 pha, Chúng nó coi như kẻ cướp
Nhưng nghĩ rằng:
Giữ đất gây lên ân oán, Bản lĩnh thay cái thằng Vươn
Đầm nuôi thủy sản bấy lâu, kè bờ có công nhà nó ?
Thằng nào đắp con đê ngăn lũ
Giữ đất bãi bồi ?
Thằng nào lấn biển trồng cây,
Nuôi tôm nuôi hến ?
Bọn lá cải ngài đêm lải nhải,
Nào thông tư, nào nghị định
Nghĩ lại thêm buồn;
Lũ phóng viên phỏng vấn liên miên
Nào luật pháp, nào lương tâm
Nghe càng thêm hổ.
Thà chột mà tịch thu được đất,
Về sau thăng chức cũng nhanh
Hơn còn mà chịu nhịn thằng Vươn
Các xếp chửi cho rất khổ.
Ôi thôi thôi
Viện mắt trung ương nằm đây rất lạnh,
Một Pha tôi gửi lại đất Vinh quang
Thằng Vươn tù ngục cũng chẳng ấm hơn
Hai chân nó cùm mọt gông trong ngục
Đau đớn mấy, hoang vắng khu đầm phá
Nhà sáng đèn đã thành đống ghạch hoang
Não nùng thay, Mắt tôi sáng như sao
Giờ hấp háy thành tên Trường chột
Ôi !
Chúng nó hội ý,
Chúng nó hội đàm.
Chúng nó gọi thằng Vươn là Anh hùng
Chả nhẽ tôi biến thành quân kẻ cướp?
Mẹ Tiên sư
7 trăm tờ lá cải, chả đứa nào thương tôi lấy 1 câu
9 chục triệu dân đen, đéo đứa nào hỏi thăm tôi 1 chữ
Hỡi ơi !
Điền cái nguồn vào em http://www.blogger.com/profile/01959404272049646390
Trả lờiXóaHe.. nguồn gốc đó ạ? Em điền nguồn thứ cấp rồi. :))
XóaGốc gốc luôn đó Tùng, chính chủ luôn, hài nhưng đúng. x-)
Xóa=))
Trả lờiXóa