Đừng nịnh Mỹ bằng cách chạy tội cho VNCH
Trong "Lời kêu gọi" dưới đây tác giả Nguyễn Biên Cương không đề cập đến những phát biểu của ông Đặng Ngọc Tùng , Chủ tịch Tổng li...
https://daosichanga.blogspot.com/2014/03/ung-ninh-my-bang-cach-chay-toi-cho-vnch.html
Trong "Lời kêu gọi" dưới đây tác giả Nguyễn Biên Cương không đề cập đến những phát biểu của ông Đặng Ngọc Tùng, Chủ tịch Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam, mà chỉ nhắn nhủ với các "lều báo" và "zân chủ gia". Tuy nhiên, về đề tài thì rõ ràng liên quan mật thiết đến những gì ông Tùng đã làm gần đây. Chúng tôi tự hỏi không biết ông Tùng sẽ nghĩ gì khi đọc bài viết này vì theo so sánh thì những phát ngôn và hành động của ông trên báo chí gần đây cũng chẳng có gì khác biệt với 2 đối tượng mà tác giả bài viết nhắn nhủ.
Đó là một sai lầm chiến lược.
Ta có thể dễ hiểu, cảm thông cho những Việt kiều gốc VNCH, vì hận thù thể chế, chính thể, vì danh dự, thể diện….mà chạy tội, bao biện cho bản thân và chế độ ngụy quyền ấy. Đó là chưa kể họ nhờ “chính sách nhân đạo” của Mỹ mà có chỗ dung thân nên họ “ăn cây nào rào cây đó”, trở thành người Mỹ, mang quyền lợi, bảo vệ lợi ích cho Mỹ là điều dễ hiểu. Hạnh phúc gì bằng khi được nhúm người Việt trong nước chạy tội, chữa nhục cho mình!
Những đối với các zân chủ gia, biểu tình viên, một số lều báo, vì muốn thay đổi thể chế chính trị hiện nay, muốn nghiêng về Mỹ, muốn Mỹ bảo kê cho Việt Nam chống lại Trung Quốc thì việc chạy tội cho VNCH là sai lầm chiến lược.
Những năm gần đây rộ nên các zân chủ gia này đã “luồn lách” cửa đi cho mình bằng dấy lên chiến dịch tẩy chay Trung Quốc, tưởng niệm, vinh danh 74 tử sĩ VNCH hy sinh năm 1974, xem đây là cơ sở để hòa giải dân tộc, tăng cường sức mạnh đoàn kết dân tộc chống ngoại xâm. Lý lẽ thoạt nghe tưởng như rất thuyết phục. Ấy thế nên những thành phần vọng Mỹ này đã thành công phần nào trong khi khiến một số báo chí lớn hưởng ứng, dư luận nhân dân không phản ứng, có vẻ như dễ dàng chấp nhận. Bởi 74 tử sĩ ấy, dù phục vụ quân đội nào, dù chết trong hoàn cảnh nào nhưng là chết do bảo vệ chủ quyền đất nước, chẳng có lý do nào để phủ nhận họ, làm tổn thương đến linh hồn của họ .
Nhưng cái nhìn với lịch sử thì lại khác. Người ta sẽ dễ dàng nhìn thấy động cơ bên trong của những hành động khoác cái vỏ nhân đạo, nhân văn bề ngoài khi so sánh hai hành động tưởng niệm 74 tử sĩ VNCH với 64 liệt sỹ QĐNDVN cùng hy sinh vì chủ quyền biển đảo. Một bên thì khuyếch trương thái quá, thực chất mượn cớ để quảng bá, khoe lực lượng đối lập trong nước, một bên thì làm cho lấy lệ, làm để chữa ngượng cho mình vì đã chót nống vấn đề này. Dù cách thức khéo kéo che đậy đến đâu, nhưng không giấu nổi dã tâm. Và tôi phải khẳng định rằng đừng nên tiếp tục chạy tội cho VNCH, nếu tiếp tục các anh chị càng thúc đẩy nhanh hơn sự thất bại, lạc loài của mình:
- VNCH rõ ràng là đội quân được Mỹ tạo dựng, nuôi dưỡng, nhưng khi trở nên vô dụng thì Mỹ bán đứng. Nó đã biến mất hoàn toàn dấu vết trên lãnh thồ Việt Nam cùng với sự ra đi, bại chiến của Mỹ. Cả thế giới ngày này đều biết đến Việt nam qua cuộc chiến tranh chống Mỹ oanh liệt, mỗi khi Mỹ định gây chiến ở đâu là lại nhắc đến Việt Nam như một lời đe dọa, cảnh tỉnh hòng cản chân Mỹ.
VNCH là quân đội tiếp tay cho Mỹ trong khoảng 20 năm chiến tranh đã tàn sát ít nhất 3 triệu người Việt (không thua gì con quỷ Nazi Đức về tội diệt chủng), cả hai miền chịu cảnh bị tàn phá bởi 7 triệu tấn bom đạn, bị tiêu diệt mầm sống với 77 triệu lít chất độc Da Cam hoàn toàn có xuất xứ “made in USA”). Cùng với lính ngụy VNCH, Mỹ còn trả tiền cho 400 000 lính đánh thuê Nam Hàn là tội phạm hình sự, tử tội sang Việt Nam tàn sát người Việt. Bởi vậy việc bào chữa cho VNCH, phục dựng cái thây ma này là điều ngu xuẩn tệ hại, không bao giờ chiếm được lòng tin đông đảo dân chúng, bất kể họ đang có bất bình với khiếm khuyết của chế độ hiện hành đến đâu.
- Thực ra thân Mỹ là tốt, tranh thủ sự ủng hộ của Mỹ kiềm chế, đối trọng với Trung Quốc và các cường quốc khác là quá tốt. Hồ Chí Minh từng muốn bắt thân với Mỹ nhưng thất bại. Nhưng việc phục dựng VNCH để chạy tội cho Mỹ, thể hiện sự sùng bái Mỹ, mong Mỹ bảo kê chống Trung Quốc lại là cái ngu thế kỷ. Chính sách ngoại giao, quốc phòng của Mỹ là lưỡng chuẩn, Mỹ không đời nào làm gì mà không có lợi cho họ. Người Việt cũng như các dân tộc trên thế giới không ngu đến mức, chưa nhận ra điều này. Đúng như Tổng thống Nga Putin nói, bản chất con bài dân chủ của Mỹ là:
"Tại một nơi nào đó ở Mỹ, nhân viên tại phòng thí nghiệm ngồi một chỗ và tiến hành thí nghiệm trên những con chuột mà không rõ về hậu quả mà họ đang làm".
Con đường tồn vong duy nhất đối với nước nhỏ như Việt Nam khi đứng giữa các anh lớn là đừng để biến thành công cụ cho bên nọ đánh bên kia, thân phận sẽ không hơn con tốt thí trên bàn cờ quốc tế, y như VNCH, trở thành con bài thỏa hiệp, đi đêm, mua chuộc lợi ích khi hết vai trò. Ukraina là bài học cho bất kỳ nước nhỏ nào không muốn bị xé tan hoang thành nhiều mảnh.
- Lợi dụng người chết cho mưu đồ chính trị vốn được xem là kỵ húy về tâm linh, thủ đoạn chính trị không lành mạnh này khiến đông đảo người Việt sẽ thấy rõ sự bế tắc đường lối hoạt động, sự yếu kém năng lực của nhóm tự xưng là LỰC LƯỢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP, vậy thì ai dám mạo hiểm đặt lòng tin vào họ?
HÃY DỪNG VIỆC LẠM DỤNG 74 TỬ SĨ VNCH LẠI ĐI, các lều báo, zân chủ gia!
© Nguyễn Biên Cương
Đừng nịnh Mỹ bằng cách chạy tội cho VNCH - Tác giả: Nguyễn Biên Cương
Đó là một sai lầm chiến lược.
Ta có thể dễ hiểu, cảm thông cho những Việt kiều gốc VNCH, vì hận thù thể chế, chính thể, vì danh dự, thể diện….mà chạy tội, bao biện cho bản thân và chế độ ngụy quyền ấy. Đó là chưa kể họ nhờ “chính sách nhân đạo” của Mỹ mà có chỗ dung thân nên họ “ăn cây nào rào cây đó”, trở thành người Mỹ, mang quyền lợi, bảo vệ lợi ích cho Mỹ là điều dễ hiểu. Hạnh phúc gì bằng khi được nhúm người Việt trong nước chạy tội, chữa nhục cho mình!
Những đối với các zân chủ gia, biểu tình viên, một số lều báo, vì muốn thay đổi thể chế chính trị hiện nay, muốn nghiêng về Mỹ, muốn Mỹ bảo kê cho Việt Nam chống lại Trung Quốc thì việc chạy tội cho VNCH là sai lầm chiến lược.
Những năm gần đây rộ nên các zân chủ gia này đã “luồn lách” cửa đi cho mình bằng dấy lên chiến dịch tẩy chay Trung Quốc, tưởng niệm, vinh danh 74 tử sĩ VNCH hy sinh năm 1974, xem đây là cơ sở để hòa giải dân tộc, tăng cường sức mạnh đoàn kết dân tộc chống ngoại xâm. Lý lẽ thoạt nghe tưởng như rất thuyết phục. Ấy thế nên những thành phần vọng Mỹ này đã thành công phần nào trong khi khiến một số báo chí lớn hưởng ứng, dư luận nhân dân không phản ứng, có vẻ như dễ dàng chấp nhận. Bởi 74 tử sĩ ấy, dù phục vụ quân đội nào, dù chết trong hoàn cảnh nào nhưng là chết do bảo vệ chủ quyền đất nước, chẳng có lý do nào để phủ nhận họ, làm tổn thương đến linh hồn của họ .
Nhưng cái nhìn với lịch sử thì lại khác. Người ta sẽ dễ dàng nhìn thấy động cơ bên trong của những hành động khoác cái vỏ nhân đạo, nhân văn bề ngoài khi so sánh hai hành động tưởng niệm 74 tử sĩ VNCH với 64 liệt sỹ QĐNDVN cùng hy sinh vì chủ quyền biển đảo. Một bên thì khuyếch trương thái quá, thực chất mượn cớ để quảng bá, khoe lực lượng đối lập trong nước, một bên thì làm cho lấy lệ, làm để chữa ngượng cho mình vì đã chót nống vấn đề này. Dù cách thức khéo kéo che đậy đến đâu, nhưng không giấu nổi dã tâm. Và tôi phải khẳng định rằng đừng nên tiếp tục chạy tội cho VNCH, nếu tiếp tục các anh chị càng thúc đẩy nhanh hơn sự thất bại, lạc loài của mình:
- VNCH rõ ràng là đội quân được Mỹ tạo dựng, nuôi dưỡng, nhưng khi trở nên vô dụng thì Mỹ bán đứng. Nó đã biến mất hoàn toàn dấu vết trên lãnh thồ Việt Nam cùng với sự ra đi, bại chiến của Mỹ. Cả thế giới ngày này đều biết đến Việt nam qua cuộc chiến tranh chống Mỹ oanh liệt, mỗi khi Mỹ định gây chiến ở đâu là lại nhắc đến Việt Nam như một lời đe dọa, cảnh tỉnh hòng cản chân Mỹ.
VNCH là quân đội tiếp tay cho Mỹ trong khoảng 20 năm chiến tranh đã tàn sát ít nhất 3 triệu người Việt (không thua gì con quỷ Nazi Đức về tội diệt chủng), cả hai miền chịu cảnh bị tàn phá bởi 7 triệu tấn bom đạn, bị tiêu diệt mầm sống với 77 triệu lít chất độc Da Cam hoàn toàn có xuất xứ “made in USA”). Cùng với lính ngụy VNCH, Mỹ còn trả tiền cho 400 000 lính đánh thuê Nam Hàn là tội phạm hình sự, tử tội sang Việt Nam tàn sát người Việt. Bởi vậy việc bào chữa cho VNCH, phục dựng cái thây ma này là điều ngu xuẩn tệ hại, không bao giờ chiếm được lòng tin đông đảo dân chúng, bất kể họ đang có bất bình với khiếm khuyết của chế độ hiện hành đến đâu.
Ngay cả khi đã an phận tại "xứ sở tự do" gần 40 năm, tàn dư ngụy quyền vẫn không mất đi não trạng nô lệ. |
- Thực ra thân Mỹ là tốt, tranh thủ sự ủng hộ của Mỹ kiềm chế, đối trọng với Trung Quốc và các cường quốc khác là quá tốt. Hồ Chí Minh từng muốn bắt thân với Mỹ nhưng thất bại. Nhưng việc phục dựng VNCH để chạy tội cho Mỹ, thể hiện sự sùng bái Mỹ, mong Mỹ bảo kê chống Trung Quốc lại là cái ngu thế kỷ. Chính sách ngoại giao, quốc phòng của Mỹ là lưỡng chuẩn, Mỹ không đời nào làm gì mà không có lợi cho họ. Người Việt cũng như các dân tộc trên thế giới không ngu đến mức, chưa nhận ra điều này. Đúng như Tổng thống Nga Putin nói, bản chất con bài dân chủ của Mỹ là:
"Tại một nơi nào đó ở Mỹ, nhân viên tại phòng thí nghiệm ngồi một chỗ và tiến hành thí nghiệm trên những con chuột mà không rõ về hậu quả mà họ đang làm".
Con đường tồn vong duy nhất đối với nước nhỏ như Việt Nam khi đứng giữa các anh lớn là đừng để biến thành công cụ cho bên nọ đánh bên kia, thân phận sẽ không hơn con tốt thí trên bàn cờ quốc tế, y như VNCH, trở thành con bài thỏa hiệp, đi đêm, mua chuộc lợi ích khi hết vai trò. Ukraina là bài học cho bất kỳ nước nhỏ nào không muốn bị xé tan hoang thành nhiều mảnh.
- Lợi dụng người chết cho mưu đồ chính trị vốn được xem là kỵ húy về tâm linh, thủ đoạn chính trị không lành mạnh này khiến đông đảo người Việt sẽ thấy rõ sự bế tắc đường lối hoạt động, sự yếu kém năng lực của nhóm tự xưng là LỰC LƯỢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP, vậy thì ai dám mạo hiểm đặt lòng tin vào họ?
HÃY DỪNG VIỆC LẠM DỤNG 74 TỬ SĨ VNCH LẠI ĐI, các lều báo, zân chủ gia!
© Nguyễn Biên Cương