Lỗ hổng tâm hồn

H ôm nay đi uống cà phê với anh bạn, tình cờ gặp một "nhà báo trẻ", hiện đang làm việc ở một cơ quan báo chí có tiếng nói (vì lý d...

Hôm nay đi uống cà phê với anh bạn, tình cờ gặp một "nhà báo trẻ", hiện đang làm việc ở một cơ quan báo chí có tiếng nói (vì lý do tế nhị không tiện nêu tên). Câu chuyện trà dư tửu hậu bắt đầu chưa lâu thì vô tình nhắc đến Trường Sa, "nhà báo trẻ" quay sang hỏi anh bạn rằng:

- " Hỏi thật anh chứ, Trường Sa có gì hay không mà cứ phải đi. Em thì thấy vô nghĩa, mỗi người đi Trường Sa phải tiêu tốn vài chục triệu đồng, tiền đấy mà cho em đi Thái Lan chơi còn sướng hơn..."

Câu chuyện dường như rơi xuống vực thẳm, không còn gì để nói và "nhà báo trẻ" nhanh chóng chuyển chủ đề sang việc viết bài "bênh", "đỡ" cho đơn vị nọ, cơ quan kia... với barem giá cả bao nhiêu...

Thực sự là bất ngờ với phát ngôn của "nhà báo trẻ", nếu đây là ý kiến của một thanh niên bình thường thì cũng đã khó nghe rồi ấy thế mà lại được phát ra từ một người làm nghề "định hướng dư luận xã hội", tuyên truyền, giáo dục điều tốt đẹp của cuộc sống cho mọi người... Hơn thế nữa "nhà báo trẻ" ấy còn công tác ở một tờ báo có tính lý luận, chiến đấu cao... Rõ ràng là đang có một bộ phận "nhà báo trẻ" bắt đầu làm nghề nhưng đã lệch lạc tư tưởng, mất phương hướng lập trường và có những lỗ hổng khó thể vá lấp trong tâm hồn. Đừng nói đến chuyện đi rao giảng ra sao, định hướng ai, đấu tranh gì khi mà chính trái tim mình không có được tình yêu cơ bản nhất là yêu quê hương đất nước...

Xã hội hiện đại, không ít thanh niên có thể rồ dại lên vì một "hot boy" ngoại quốc, thức khuya dậy sớm, xoay sở bằng mọi cách để nhìn thấy thần tượng nước ngoài, rơi nước mắt vô chừng vì một ca sĩ trẻ ra đi... Nhưng có khi hỏi họ về nguyên quán, về dòng họ, về gia đình thì lại mù tịt, hay cũng chẳng bận tâm, không mảy may rung động biết tin những người lính ngã xuống ngoài đảo xa để bảo vệ cho đất nước này, cho họ ngày ngày làm anh hùng trên bàn phím... Chuyện thời cuộc, xã hội muôn vàn chẳng thể lạm bàn, bởi mỗi thời mỗi khác. Nhưng không lẽ những người cầm bút đi chở đạo còn đang loay hoay học làm nghề cho đúng đã chệch hướng, đổi thay, mông lung vô định vậy sao... Thật đáng buồn !

Có lẽ "nhà báo trẻ" ấy sẽ chẳng bao giờ hiểu được, không ở đâu nước biển mặn như ở Trường Sa. Mặn như máu !
----
Nguồn: Giang Mèo
Trên đảo Sơn Ca

Bài liên quan

Truyền thông 138899893890642865

Đăng nhận xét Nhận xét với Google +

@ Bạn đọc: Blog này là nơi thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả Nguyễn Thanh Tùng. Nếu bạn muốn trao đổi cùng tác giả, vui lòng liên hệ trang facebook: Đạo Sĩ Chăn Gà

Nếu đây là lần đầu bạn đến thăm blog, vui lòng xem Thỏa thuận sử dụng để nắm rõ về những quy định của blog trước khi gửi phản hồi.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Để chèn hình ảnh, youtube video và các bài hát từ nhaccuatui vào nhận xét các bạn chỉ cần dán đường link vào nhận xét của mình.

emo-but-icon

Bỉ ngôn

Kênh Youtube

Thư viện blog

item